Sách I Phi-e-rơ có thể được phản ánh như một lá thư được viết bởi tông đồ Phê-rô tới các nhà thờ ở
châu Á Nhỏ. Đây là một lá thư động viên và khuyên răn đến những người tin lành giữa những thử thách và sự bị áp bức.
Lá thư bắt đầu với lời chào từ Phê-rô, người tự xưng mình là một tông đồ của
Chúa Giê-su. Sau đó, ngài nhắc nhở độc giả về bản thân mình là những người được
Chúa lựa chọn và về niềm hy vọng mà họ có được trong Đấng Cứu Chuộc. Ngài khích lệ họ duy trì vững vàng đức tin của mình, ngay cả giữa những cơn đau khổ và sự bị áp bức.
Phê-rô sau đó tiếp tục thảo luận về sự quan trọng của việc sống một cuộc sống thánh thiện và vâng phục lệnh của
Chúa. Ngài khuyến khích họ khiêm tốn và phục tùng quyền lực, sống hòa hợp với nhau. Ngài cũng nói về sự quan trọng của đau khổ vì sự công bình và phần thưởng đang chờ đợi những ai vẫn kiên trì.
Lá thư sau đó chuyển sang đề cập đến tình yêu, và Phê-rô khuyến khích độc giả yêu thương lẫn nhau sâu đậm. Ngài nói về sự quan trọng của việc hiếu khách với người lạ, và biết thông cảm và tốt bụng với những người đang cần giúp đỡ. Ngài cũng nói về sự quan trọng của việc sống hòa hợp với nhau, và sẵn lòng tha thứ lẫn nhau.
Lá thư sau đó đề cập đến chủ đề đau khổ, và Phê-rô khuyến khích độc giả duy trì vững vàng đức tin của mình, ngay cả khi gặp phải đau khổ. Ngài nói về hy vọng mà họ có trong Đấng Cứu Chuộc, và về phần thưởng đang chờ đợi những ai vẫn trung thành.
Lá thư kết thúc với một lời khuyên cuối cùng để duy trì vững vàng đức tin của họ, và trung thành với
Chúa. Phê-rô nhắc nhở độc giả về niềm hy vọng mà họ có trong Đấng Cứu Chuộc, và về phần thưởng đang chờ đợi những ai vẫn trung thành.
Sách I Phi-e-rơ là một lá thư mạnh mẽ đầy động viên và khuyên răn đến những người tin lành giữa thử thách và sự bị áp bức. Đây là một lời nhắc nhở về hy vọng mà họ có trong Đấng Cứu Chuộc, và về phần thưởng đang chờ đợi những ai vẫn trung thành. Đây là một lời nhắc nhở về sự quan trọng của việc sống một cuộc sống thánh thiện, và vâng phục lệnh của
Chúa. Đây là một lời nhắc nhở về việc yêu thương, và sẵn lòng tha thứ lẫn nhau. Đây là một lời nhắc nhở về sự quan trọng của đau khổ vì sự công bình, và về phần thưởng đang chờ đợi những ai vẫn trung thành.