Đọc toàn bộ chương
Kẻ khác lại chết giữa chừng cay đắng linh hồn, Chẳng hề được nếm điều phước hạnh gì hết.
Hai bình người đầy sữa, Và tủy xương người nhuần đượm.
Cả hai đều nằm chung trong bụi đất, Giòi sâu che lấp họ.