Đọc toàn bộ chương
Nàng ngồi nơi cửa nhà mình, Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,
Ðờn bà điên cuồng hay la lối, Nàng là ngu muội chẳng biết chi cả.
Ðặng kêu gọi những kẻ đi đường, Tức những kẻ đi thẳng đường mình mà rằng: