Đọc toàn bộ chương
Nó không thấy mặt trời, cũng không biết đến; nó có được phần an nghỉ hơn người kia.
vì đứa con sảo ra hư không, lại trở về sự tối tăm, và tên nó bị sự u ám vùi lấp.
Người dầu sống đến hai ngàn năm, mà không hưởng được chút phước nào, cuối cùng cả thảy há chẳng về chung một chỗ sao?