Đọc toàn bộ chương
Bấy giờ, ông hẳn sẽ ngước mắt lên không tì vít gì, Thật sẽ được vững vàng, chẳng sợ chi;
Bằng có tội ác trong tay ông, mà ông bỏ xa khỏi mình, Chẳng để sự bất công ở trong trại mình,
Ông sẽ quên các điều hoạn nạn mình, Và nhớ đến nó như nước đã chảy qua.