Đọc toàn bộ chương
Ông có đuổi kẻ góa bụa đi tay không, Bẻ gãy nơi nương nhờ của kẻ mồ côi.
Còn người cường thạnh, đất tất thuộc về người; Ai được nể vì đã ở tại đó.
Bởi cớ ấy, ông bị bẫy bao vây, Và sự kinh khủng thình lình làm ông rối cực;