Đọc toàn bộ chương
Chúng là con cái kẻ ngu xuẩn, cha họ chẳng tuổi tên, Họ bị đuổi ra khỏi xứ.
Chúng tru thét giữa bụi cây, Nằm lộn lạo nhau dưới các lùm gai.
Còn bây giờ, tôi trở nên lời ca hát của họ, Làm đề cho chuyện trò của họ.