Đọc toàn bộ chương
Kìa, người đờn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,
Hoặc trong lúc chạng vạng khi rốt ngày, Hoặc giữa ban đêm khi tối tăm mù mịt.
Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,